HÍ LONG KÝ: ĐA ĐA ÍCH THIỆN
Phan_31
Ta nghe đại tướng quân nói qua, mẫu thân hắn rất sợ đau, khi sinh hắn lại khó sinh, cho nên quyết định về sau không sinh nữa, Hầu gia thương thê tử, lại không nạp thiếp, cho nên Long gia chỉ có một mình hắn. “Có điều mẫu thân ta kể, nếu phụ thân ta vì đứa nhỏ mà muốn tìm nữ nhân khác, dù nàng phải liều mạng cũng muốn sinh.”
“Ngươi xem đứa nhỏ này, thật sự giống Phi Ngọc lúc còn nhỏ.” Lực chú ý của Đại Trưởng công chúa bị A Bích hấp dẫn.
“Đúng vậy, đúng vậy, vừa thấy đã biết là đứa nhỏ của Phi Ngọc.” Tĩnh Nam Hầu cố ý nhấn mạnh.
Tiếp đó, Đại Trưởng công chúa lại hỏi A Bích tên là gì, mấy tuổi, biết chữ không, thích ăn cái gì, A Bích vốn không sợ người lạ, hơn nữa đã được ta huấn luyện trước, trả lời rõ ràng rành mạch, lại dỗ nhị lão vui vẻ.
“Nãi nãi, con còn biết hát.”
“Thật không, hát cho nãi nãi nghe một chút.”
“Thế gian này không ai tốt bằng mẹ
Có mẹ con có được bảo vật giá trị nhất
Sà vào lòng mẹ, ôi hạnh phúc bất tận
Trên đời này chỉ có mẹ là tốt nhất
Không có mẹ con như ngọn cỏ mong manh
Xa rời vòng tay của mẹ
Con biết tìm hạnh phúc nơi nào.”*
*Lời bài hát: Mẹ là tốt nhất, bài này rất hay và ý nghĩa, mọi người ai chưa nghe nghe đi nhé:)
Đây chính là tiết mục ta vì Đại Trưởng công chúa mà đặc biệt chuẩn bị, hôm nay rốt cục phát huy công dụng. Tiếng ca non nớt của A Bích, động tác đáng yêu, quả nhiên hợp ý Đại Trưởng công chúa.
Đại Trưởng công chúa lệ nóng doanh tròng, “Hát đúng lắm, đứa nhỏ không thể rời khỏi mẫu thân. A Bích, ai dạy con?”
“Là Miêu Mễ dạy.”
“Miêu Mễ?”
“Chính là ta.” Ta vội vàng tiến lên tranh công.
Tĩnh Nam Hầu lại không hứng thú lắm, “Nam hài tử học xướng khúc làm gì, phải học binh pháp, võ công, Long gia chúng ta chính là danh tướng. Cho nên nói, chỉ có mẫu thân không có phụ thân cũng không được.”
“Gia gia, gia gia, A Bích cũng biết võ công.”
A Bích nói xong lại thực hiện trung bình tấn ngay tại chỗ, đại tướng quân đã bắt đầu dạy nó một chút động tác cơ bản.
Tĩnh Nam Hầu vui vẻ, “Ha ha, không tồi, bộ dáng rất giống phụ thân ngươi trước kia.”
Đại Trưởng công chúa cũng bị chọc nở nụ cười, nhưng rất nhanh khôi phục lại vẻ mặt của Vương Mẫu Nương Nương, tốc độ thay đổi sắc mặt đúng là khiến cho ta kinh ngạc.
“Múa đao lộng thương cũng không tốt, có hiểu biết có lễ nghĩa mới là mấu chốt. Nhưng Hầu gia nói cũng đúng, đứa nhỏ này không thể chỉ có mẫu thân.”
Nàng chuyển ánh mắt chuyển về phía đại tướng quân, “Phi Ngọc, chuyện trước kia coi như bỏ qua, nhưng hiện tại A Bích cũng đã lớn như vậy, ngươi còn muốn Kim cô nương cứ như thế này đi theo ngươi?”
“Mẫu thân, con……”
Đại Trưởng công chúa căn bản không cho đại tướng quân có cơ hội mở miệng, tiếp tục nói: “Tuy rằng Kim cô nương là con thiếp, thân phận kém một chút, nhưng vì ngươi mà mang tiếng xấu mấy năm, còn phải tự mình nuôi nấng đứa nhỏ, phần tình nghĩa này hoàn toàn xứng đôi với ngươi. Nếu ngươi vẫn muốn vứt bỏ, đừng nói là con trai ta.”
“Mẫu thân……”
Đại Trưởng công chúa lại chuyển về phía ta, vẻ mặt hòa ái, “Kim cô nương…… Ta nên gọi ngươi Đa Đa đi. Đa Đa à, ta biết con lo lắng chuyện trước kia, tất cả đều do Phi Ngọc, biết con có đứa nhỏ cũng không nói cho chúng ta biết, hại con chịu ủy khuất. Khổ con một thân nuôi đứa nhỏ lớn, còn dạy dỗ tốt như vậy. Đa Đa yên tâm, bên Tống phủ chúng ta sẽ nói chuyện, nhất định để cho con đường đường chính chính tiến vào Long gia chúng ta.”
“Mẫu thân, người cho con nói một câu được không?”
“Nói đi.” Sắc mặt Đại Trưởng công chúa lại biến trở về thành Vương Mẫu Nương Nương.
“Mẫu thân, thật ra chúng ta……”
“Vẫn nên để ta nói đi.” Ta ngăn đại tướng quân lại, đây là chủ ý của ta, ta không cần hắn chịu tiếng xấu thay.
“Những chuyện trước kia chuyện đều là do Đa Đa cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không phải chịu ủy khuất, Đại Trưởng công chúa cũng không cần trách tội đại tướng quân.”
Lời ta nói là thật, nhưng hình như càng khiến cho Đại Trưởng công chúa thêm áy náy, nhưng ta thật sự không có cách nào để nói ra mọi chuyện.
“Dù sao những chuyện trước kia chúng ta đã không muốn nhắc lại, ngài cũng không cần đến Tống phủ nói cái gì, Đa Đa và Tống phủ đã không còn quan hệ gì. Hiện tại, chúng ta đều cảm thấy rất tốt, không cần phải thay đổi.”
“Không cần thay đổi? Ý của con là…… Cứ như vậy ở cùng một chỗ, không thành thân?”
“Đúng thế!” Ta trả lời rất có dũng khí, bởi vì ta thấy được sự ủng hộ trong mắt hắn.
“Thế còn ra thể thống gì! Nam cưới nữ gả là đạo lý hiển nhiên, huống chi ngay cả đứa nhỏ cũng có rồi, còn chậm trễ cái gì……” Tĩnh Nam Hầu bắt đầu phát uy.
“Con không muốn gả cho Phi Ngọc? Vì sao?” Đại Trưởng công chúa ngược lại không tức giận, chỉ không hiểu tại sao lại có nữ nhân không muốn gả cho Long đại tướng quân. “Con sợ Phi Ngọc đối xử với không tốt? Có bản cung làm chủ, con không cần sợ, hoa khôi kia chắc chắn không bước chân được vào cửa phủ Tĩnh Nam Hầu.”
Ta vô cùng cảm kích Đại Trưởng công chúa đã chấp nhận ta, nhưng ta phải giải thích với người nguyên nhân không muốn thành thân như thế nào, cũng không phải cổ nhân nào cũng có thể hiểu ta giống đại tướng quân.
“Không phải Đa Đa không muốn gả cho hắn, chỉ vì con còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.”
“Chuẩn bị? Chuyện đồ cưới không cần lo lắng, phủ Tĩnh Nam Hầu không thiếu cái gì, chuyện hôn sự cũng có người xử lý.”
“Ý Đa Đa không phải như thế. Đa Đa không phải là kỳ nữ gì, cũng không có khát vọng lớn nào, chỉ hy vọng có thể sống những tháng ngày mình mong muốn. Chính là giống như bây giờ, có thể quản lý chuyện làm ăn, có thể xuất hiện công khai ở bên ngoài, có thể dạy con trai mình hát khúc, có thể nắm tay người trong lòng trước mặt mọi người, có thể không cần bận tâm lời nói cử chỉ của mình có phù hợp với phong phạm của tiểu thư khuê các hay không, có thể ở trước mặt mọi người nói chuyện không kiêng nể giống như bây giờ……” Ta nói rất nhiều, mặc kệ bọn họ có thể chấp nhận hay không, “Mà nếu hiện tại trở thành phu nhân của đại tướng quân, cũng chính là phu nhân Hầu gia tương lai, chỉ sợ tất cả những thứ này đều không thể nữa, điểm này chắc Đại Trưởng công chúa hiểu được.”
Đại Trưởng công chúa im lặng, Tĩnh Nam Hầu cũng không dám gật bừa. “Ý tứ của ngươi là thế nào? Chẳng lẽ gả vào phủ Tĩnh Nam Hầu chúng ta còn khiến người chịu ủy khuất sao? Phi Ngọc ngươi nói xem.”
“Phụ thân, mẫu thân, đây cũng không phải ý của một mình Đa Đa, là chúng ta cùng nhau quyết định.”
“Cái gì?”
“Không phải chúng ta vĩnh viễn không thành thân, chỉ là muốn chờ cơ hội thích hợp.”
Ý đại tướng quân chính là chờ ta không còn sợ hãi, cam tâm tình nguyện gả cho hắn. Phu thê Hầu gia lại không hiểu, ngay cả đứa nhỏ cũng đã có còn muốn chờ cơ hội gì.
“Tóm lại, việc này hai người đừng hỏi đến. Hơn nữa thân thể Đa Đa hiện tại cũng không thích hợp để nói những chuyện này.”
“Đa Đa làm sao?” Ba người chúng ta đều sửng sốt.
“A Bích luôn muốn có thêm một đệ đệ, ta nghĩ chắc cũng sắp đạt được nguyện vọng rồi.” Long đại tướng quân cười tủm tỉm nói.
Mặt ta đỏ lên, hỗn đản này lại dám nói bậy, nhưng ta cũng không biết có thể có hay không, đành tiếp tục đỏ mặt không nói lời nào. Phu thê Hầu gia thấy ta ngầm thừa nhận thì vô cùng cao hứng, thậm chí cũng quên mất chuyện phụ mẫu của cháu trai tương lai còn chưa có thành thân. Ta nghĩ trong lòng Đại Trưởng công chúa vẫn luôn cảm thấy áy náy với chuyện Long gia chỉ có một người con trai độc đinh.
Rốt cục dỗ được nhị lão rời đi, nhưng trước khi đi Đại Trưởng công chúa còn buông ra một câu: “Phi Ngọc, mẫu thân đồng ý không ép các ngươi, đó là bởi vì mẫu thân tin ngươi, ngươi cũng đừng làm cho mẫu thân thất vọng.”
Tĩnh Nam Hầu lại lẩm bẩm: “Đều là Tĩnh Vĩnh dạy hư.”
Đợi nhị lão đi rồi, ta thầm oán đại tướng quân: “Chàng nói bậy bạ gì đó, ta còn chưa có mang thai, đến lúc đó phải giải thích thế nào.”
“Sẽ có thôi, chúng ta cố gắng thêm chút nữa là được.”
Hừ, nam nhân này sao càng ngày càng thiếu đứng đắn như vậy. Ta thực có lỗi với sự trung thành và tận tâm của Long fan.
“Phụ thân! Phụ thân!”
Tiểu Long bị làm lơ hồi lâu ủy khuất ôm đùi phụ thân.
“A Bích làm sao vậy?”
“Miêu Mễ gạt con.”
“Nói bậy! Miêu Mễ gạt A Bích khi nào?” Tiểu Long này còn chưa diễn đủ?
“Miêu Mễ nói dập đầu trước mặt gia gia và nãi nãi sẽ có bao lì xì lớn.” Dấu hồng trên trán A Bích còn chưa biến mất hoàn toàn.
…… Hình như ta có nói qua……
Nhìn đôi mắt trách cứ của A Bích, ta chỉ có thể giả ngu cười cười.
“Chúng ta nhất định phải trừng phạt Miêu Mễ. Bắt Miêu Mễ sinh cho A Bích một tiểu đệ đệ được không?”
A Bích nghĩ nghĩ, vươn hai ngón tay mập mạp,“Muốn hai!”
Phiên ngoại: Long đại tướng quân [4]
Chỉ là thân phận tình nhân bí mật này quả thật không dễ nghe, cái đó và gian phu có gì khác nhau?
****
Rốt cuộc ta thích nàng ở điểm nào?
Lần đầu tiên gặp mặt, ta liếc mắt xem thường vẻ ngoài dung tục của nàng; rồi sau đó lại vì hành động kinh thế hãi tục của nàng mà nhớ kỹ; sau nữa, vì đứa nhỏ mà không thể không cùng nàng dây dưa, thậm chí có lại có ý nghĩ cùng nàng sinh một đứa nhỏ nữa, mà ta càng ngày càng không thể buông nàng ra.
Rốt cuộc ta thích nàng ở điểm nào?
Dung mạo của nàng chỉ có thể coi như thanh tú, đừng nói so với Tô tiểu thư, ngay cả những cô nương bình thường ở Tầm Phương uyển cũng xinh đẹp hơn nàng. Lời này tất nhiên không thể nói trước mặt nàng.
Ở trong quân không phải ta chưa từng gặp nữ tử trí dũng song toàn, mà nàng chỉ có thể coi là có chút thông minh, thỉnh thoảng sẽ nghĩ ra vài ý tưởng mới mẻ, lá gan thật ra rất nhỏ, gặp chuyện là suy nghĩ nhiều lắm, rất hay do dự, nhưng đã quyết định là làm, thật sự không bao giờ quay đầu, cho dù có hối hận cũng thế.
Nàng trở thành đồ đệ của Tư Đồ Trường Nhạc hoàn toàn là do cơ duyên, ngoại trừ khinh công và y thuật, cái khác chỉ học sơ sài, đồ đệ so với nàng còn mạnh hơn nhiều, cũng khó trách Huyền Thiên Tông không thừa nhận sự tồn tại của nàng. Ta không nghĩ như lời nàng nói là vì mặt mũi, mà có lẽ bọn họ sợ nàng sẽ gặp điều bất trắc, danh môn đệ tử không phải dễ làm.
Trước khi rời khỏi Tống phủ nàng đã bắt đầu tính toán trong phương diện làm ăn, còn mua nhà mua đất, đảm bảo rằng khi mình rời đi sẽ không có nỗi lo nào,thật ra nàng hoàn toàn có thể dựa vào Huyền Thiên Tông, Tiểu Cữu nhất định sẽ không bỏ mặc nàng, nhưng nàng nói thích dựa vào chính mình hơn, điều đó không giống những nữ nhân khác.
Nàng cũng không phải có năng khiếu kinh thương, điều này là Thương Dung nói, bởi vì người làm việc thực sự là Thương Dung, nàng chỉ đưa ra một số biện pháp mà người khác không nghĩ đến được, còn phân tích cái gì mà cổ phần. Trên thương trường cũng có đầu óc khôn khéo, có thể bày mưu nghĩ kế, nhưng phần lớn chỉ thích đứng phía sau màn, để cho nam nhân ở phía trước dốc sức làm. Nhưng nàng lại e sợ người khác không biết nàng mới là lão bản chân chính, vừa nói đến tiền hai mắt lập tức phát sáng.
Có lẽ ta thích chính là phần tự do tiêu sái có chút giống như nam tử nhưng vẫn không mất đi vẻ tiểu nữ đáng yêu của nàng.
Ta từng hỏi vì sao nàng phải rời khỏi Tống phủ theo cách đó, để cho Huyền Thiên Tông giúp đỡ nàng hoàn toàn có thể rời đi mà thần không biết quỷ không hay, cũng sẽ không có nhiều lời đàm tiếu như vậy.
Nàng lại căm giận bất bình,“Vì sao nhất định phải thần không biết quỷ không hay, ta xuất hiện trên đời này không phải để mai danh ẩn tích, nhẫn nhục sống tạm bợ. Ta muốn khiến cho người đời biết, Tống phủ không cần ta, ta cũng không cần bọn họ, không còn thân phận Tống Nhị tiểu thư, ta sẽ càng khoái hoạt vui vẻ hơn! Về chuyện tìm nam nhân, chỉ là ta muốn có một đứa nhỏ, có lẽ biện pháp không phải thỏa đáng nhất, nhưng chính là ta muốn. Người sống một đời phải cố gắng làm sao sống cho vui vẻ nhất, ta vốn là một người hay suy nghĩ nhiều, cho nên luôn luôn nhắc nhở chính mình có chuyện muốn làm phải lập tức làm, không cần đắn đo suy nghĩ, nếu không cũng chẳng còn cơ hội.”
Mấy câu cuối, nàng nói có chút tang thương, nhưng vì sao nàng lại có ý nghĩ như vậy, ta không thích.
Ta ôm nàng, nói với nàng: “Cứ làm chuyện nàng muốn, có ta và A Bích ở đây, chúng ta còn có rất nhiều thời gian, cơ hội còn nhiều.”
Lúc trước, trong tâm tư ta luôn hy vọng sớm có thể thành thân với nàng, cảm thấy như vậy mới có thể buộc nàng lại bên người, nàng sẽ không nảy ra những ý tưởng cổ quái nữa. Nhưng khi hiểu được lòng nàng, ta không muốn ép nàng nữa, ta cũng sợ hãi cuộc sống cung đình hầu môn sẽ làm mất đi vẻ tiêu sái đáng yêu của nàng, cũng sợ nàng không chịu nổi trói buộc mà rời khỏi ta. Cho nên ta nguyện ý chờ.
Chỉ là thân phận tình nhân bí mật này quả thật không dễ nghe, cái đó và gian phu có gì khác nhau?
Ngày này, mẫu thân phái người mời ta tới phủ, nói có chuyện quan cần trọng thương lượng. Ta có dự cảm chuyện này sẽ liên quan đến Đa Đa.
“Phi Ngọc, ta nghe nói lão bản của Đa Đa Dược Thiện phường chính là Tống Nhị tiểu thư năm đó bị phủ Tả tướng đuổi ra khỏi cửa, mà nghe nói con trai của nàng có bộ dạng rất giống ngươi, ngươi có biết chuyện này hay không?”
Chuyện này đương nhiên ta đã nghe đồn, cũng có không ít bằng hữu, đồng liêu trêu ghẹo, hỏi ta có phải phụ thân của đứa nhỏ không, thậm chí bởi vậy mà Tống đại công tử còn cư xử thờ ơ với ta. Nhưng ta không thừa nhận, cũng không có ai thực sự cho là ta có quan hệ với Tống Nhị tiểu thư.
“Lời này đã lưu truyền rất lâu rồi, sao hôm nay mẫu thân lại đột nhiên nhớ đến?”
“Hôm nay Tư Giai tới, nàng đã gặp đứa nhỏ kia, nói quả thật là bộ dạng của nó rất giống ngươi, chính Tống Nhị tiểu thư cũng thừa nhận phụ thân của đứa nhỏ rất giống ngươi, còn bảo kẻ đó khiến cho nàng nhớ mãi không quên. Ngươi nói thật đi, đứa nhỏ này có phải của ngươi hay không?”
Thì ra là Tư Giai, nha đầu kia đúng là không bao giờ giữ được chuyện gì. Thật ra ngày đó ta nghe được hơn nửa câu chuyện của Đa Đa và Tư Giai, sau đó nàng lại giáp mặt nói thích ta, ta hiểu được tâm ý của nàng. Nhưng khi nghe đến câu “nhớ mãi không quên”, vẫn cảm thấy vui vẻ.
“Về chuyện này, con không có gì để nói nhiều, nói càng nhiều, người khác sẽ nghĩ càng nhiều, đồn đại càng nhiều. Tóm lại một câu, lời đồn sẽ tự biến mất, phụ thân của đứa nhỏ kia rốt cuộc là ai, một ngày nào đó sẽ rõ ràng.”
Ta cố ý tránh nặng tìm nhẹ, tùy tiện thừa nhận hoặc phủ nhận có lẽ sẽ chỉ đưa đến oán giận sau này, nữ nhân lòng dạ hẹp hòi đã từng gặp phải.
“Chuyện này còn cần phải hỏi sao!” Phụ thân đang ở bên cạnh thản nhiên uống trà phụ đột nhiên mở miệng,“Phi Ngọc của chúng ta nam nhi như thế nào, ngay cả nữ tử xuất sắc như Tô tiểu thư còn không vừa mắt nữa là.” Nói đến đây, phụ thân có chút đáng tiếc,“Tống Nhị tiểu thư kia chỉ là con thiếp, nghe nói tướng mạo bình thường, phẩm hạnh cũng không tốt, nếu không sẽ không gây ra những chuyện xấu hổ như thế. Nếu đứa nhỏ kia thật sự là của Phi Ngọc, nàng còn không nghĩ biện pháp tiến cửa Long gia chúng ta sao?”
Nghe phụ thân nói về Đa Đa như vậy, trong lòng ta không thoải mái, “Nghe nói Kim cô nương thân gia bất phàm, chỉ sợ quân nhân như ta không lọt vào mắt nàng. Hơn nữa, nữ tử trên đời này không nhất thiết đều phải dựa vào nam nhân mới có thể sống được.”
“Đứa nhỏ này, mẫu thân chẳng qua là hỏi vài câu, sao ngươi lại nói về bản thân mình như thế. Có điều Tư Giai nói đứa nhỏ kia có bộ dạng rất giống ngươi cho nên mẫu thân thật sự có chút hiếu kỳ.”
“Cái này có gì kỳ quái, không phải Tư Giai cũng nói, phụ thân của đứa nhỏ này vốn có bộ dạng rất giống Phi Ngọc sao, người giống người là chuyện bình thường.”
“Hầu gia? Thiếp thân có một chuyện muốn hỏi Hầu gia.” Mẫu thân quay sang phía phụ thân, trong lòng ta có dự cảm không tốt, nhưng phụ thân vẫn chưa ý thức được.
“Phu nhân cứ hỏi.”
“Thiếp thân nhớ trước khi Hầu gia thành thân có không ít hồng nhan tri kỷ.”
“Cái đó, cái đó đều là trước kia chuyện, sao Liên Nhi đột nhiên lại nghĩ tới?” Phụ thân ngượng ngùng cười, có lẽ cũng đã dự cảm được điều gì đó rồi, “Sau khi thành thân, ta không có…… Liên Nhi, nàng cũng biết mà.”
“Thiếp thân tin tưởng Hầu gia không làm chuyện gì có lỗi chuyện với ta. Chỉ là thiếp thân nghe nói nữ tử thanh lâu không phải đều là người nịnh bợ, cũng có những cô nương rất khí khái, có lẽ trong những hồng nhan tri kỷ của Hầu gia thực sự có nữ tử như vậy, cho dù trong người mang cốt nhục nhưng không muốn nói ra, sợ liên lụy đến Hầu gia, nên tình nguyện tự mình nuôi nấng.”
“Ý của Liên Nhi là……” Phụ thân thật cẩn thận hỏi.
“Nếu có đứa nhỏ kia có lẽ cũng đã hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Ta còn nghĩ đời này Phi Ngọc không có huynh đệ chứ.”
“Chuyện này làm sao có thể! Liên Nhi, nàng đừng suy nghĩ lung tung, Phi Ngọc, ngươi mau nói cho mẫu thân ngươi, đứa nhỏ của Tống tiểu thư kia và Long gia chúng ta không có một chút quan hệ nào!” Phụ thân rối đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Không có chút quan hệ nào là sai. Nhưng ta không ngờ mẫu thân lại hoài nghi phụ thân có con riêng, may mà sau khi phụ thân thành thân thực sự một lòng với mẫu thân, nếu không chưa biết mẫu thân còn tưởng tượng ra những chuyện gì.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian